HTTL Hà Nội – Mỗi người đều có cách bày tỏ đức tin khác nhau, nhưng động cơ sâu xa bên trong lại giống nhau. Chúng ta không nhất thiết phải nói rằng người kia không phải là cơ đốc nhân khi chúng ta thấy những gì họ làm không giống với quan điểm của chúng ta về niềm tin cơ đốc, chúng ta càng không nên đổ lỗi cho họ rằng “sống quá thuộc linh” khi họ thực sự hành động như vậy.
Gần đây tôi thường tự phán xét một vài người bạn của tôi về việc họ là cơ đốc nhân “thái quá’. Đôi khi tôi thấy họ tỏ ra vâng lời “quá nghiêm túc”qua sự khiêm tốn của họ hay cách họ chia sẻ Phúc Âm cho người khác và không nghe nhạc ngoại nữa.
Đôi khi nhiều người chưa tin Chúa nghĩ rằng “Tại sao họ lại tin Chúa quá như vậy?”. Họ chỉ nghĩ về những hành vi mang tính pháp lý; có vẻ mỉa mai chúng ta và không cho rằng chúng ta là cơ đốc nhân thật.
Tính pháp lý dựa trên hành vi nhiều hơn là niềm tin vào sự cứu rỗi, nên chính nó đã làm mất đi ý nghĩa Phúc Âm. Tuy nhiên, nếu bạn sống hết lòng cho Chúa thì bạn sẽ làm nên một sự khác biệt.
Mỗi người đều có cách bày tỏ đức tin khác nhau, nhưng động cơ sâu xa lại giống nhau. Chúng ta không nhất thiết phải nói rằng người kia không phải là cơ đốc nhân khi chúng ta thấy những gì họ làm không giống với quan điểm của chúng ta về niềm tin cơ đốc, chúng ta càng không nên đổ lỗi cho họ rằng “sống thuộc linh quá” khi họ thực sự hành động như vậy.
Tại sao tôi lại nói đến chủ đề này? Tôi đã đào bới gốc rễ sự khó chịu của tôi bằng việc trả lời một vài câu hỏi sau:
- Cảm xúc và suy nghĩ này có phải bày tỏ về bản thân tôi không?
Hãy hỏi chính mình để xem có điều nào bất an trong bạn không? Nếu người này đã hoàn toàn đầu phục Chúa thì tại sao tôi lại phiền lòng về điều này? Tôi có đang nhận ra những “ngõ ngách” mà tôi chưa thực sự dâng lên cho Chúa? Có phải tôi giận rỗi vì tôi đã nhận ra rằng tôi đã không dâng trọn vẹn đời sống mình lên cho Chúa? Tôi đang phán xét người này khi tôi chưa nhìn lại bản thân tôi?
- Người này có được Đức Chúa Trời sử dụng không?
Liệu người này có được thưởng khi họ vâng lời và phục vụ không? Liệu người này có thực sự đang bày tỏ về Chúa cho người khác và môn đệ người khác không? Liệu người này có giúp người khác đến gần với Chúa không? Nếu câu trả lời là Có thì những gì người này làm đáng được khen ngợi.
- Tôi có đang sống với một đức tin thoải mái không?
Chúa Giê-xu miêu tả những người thờ ơ là những người không nghiêm túc với Ngài và với Luật Pháp của Ngài. Nhiều người chỉ muốn được gắn mác là cơ đốc nhân mà lại không dám hi sinh bước theo Ngài. Tôi nghĩ về lời bài hát của Andy Mineo “Tôi nói về Chúa Giê-xu, tất cả cơ đốc nhân đều yêu quý tôi/ Tôi bước đi giống Chúa Giê-xu và bây giờ họ muốn phán xét tôi, thật là nực cười!” Hãy hỏi chính bản thân bạn, rằng tôi có đang thoải mái với đức tin của mình hay không? Liệu người khác hi sinh và dâng hiến cho Chúa có khiến tôi nhận ra mình đang thờ ơ với Ngài hay không?
- Người này có cùng sứ mệnh nhưng lại phục vụ bằng những cách khác nhau?
Tôi có suy nghĩ bảo thủ rằng chỉ có một cách duy nhất để phục vụ Chúa hay chăng? Tôi đang dè bỉu lựa chọn của người khác và kết tội họ chăng? Liệu cách phục vụ Chúa của người này có thực sự là sự kêu gọi duy nhất từ Đức Chúa Trời hay không?
1Cô-rinh-tô 12:17-20 (HĐTT) có chép “Nếu toàn thân là mắt thì làm thế nào mà nghe? Nếu toàn thân đều là tai thì làm thế nào mà ngửi? Nhưng bây giờ Đức Chúa Trời đã sắp đặt các chi thể theo ý Ngài muốn. Nếu tất cả chỉ là một chi thể thì thân ở đâu? Như vậy, chi thể thì nhiều, nhưng thân chỉ có một.”
Bạn là một chi thể trong Đấng Christ và đóng vai trò khác so với những cơ đốc nhân khác.
- Tính cách người này có khác biệt?
Đức Chúa Trời ban cho mỗi người một tính cách khác nhau để thực hiện ý muốn của Ngài. Một người hướng nội có chức vụ và vai trò khác so với người hướng ngoại. Đừng để sự khác biệt trong tính cách gây chia rẽ mối quan hệ. Mỗi người đều có cái gì đó mà người khác cần học hỏi, ngay cả những người thường làm cho chúng ta khó chịu. Nếu bạn cảm thấy khó khăn trong việc bày tỏ tích cực với người này, hãy cầu nguyện để Chúa làm mềm lòng bạn và nhìn họ bằng con mắt của Đức Chúa Trời.
- Liệu người này có thực sự được biến đổi bởi Đấng Christ?
Sự hiện diện của Đức Chúa Trời là chứng cớ rất rõ ràng và thực tế đối với những người theo Chúa khi đời sống họ có bông trái Thánh Linh. Liệu người này có đang yêu thương, vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại và tiết độ không? Và bây giờ hãy tự hỏi, tôi có những bông trái đó không?
- Liệu thực sự Chúa đang sống trong họ mà tôi vẫn cảm thây khó chịu?
Chúng ta vâng lời Chúa và theo đuổi sự thánh khiết của Ngài nên nếu chúng ta thực sự tách biệt khỏi thế gian thì chúng ta sẽ khác so với mọi người. Tuy nhiên, chúng ta lại thường phán xét người khác khi họ có sự khác biệt.
Chúa Giê-xu cũng từng bị những thầy thông giáo Pha-ri-si lên án và kết tội. Họ nghĩ rằng mình đã được đứng bên phải Đức Chúa Trời rồi nên khi nhìn thấy Chúa Giê-xu, họ lại xem thường Ngài.
- Liệu Đấng Christ mà chúng ta nhìn và và đang từ chối có ở trong người này?
- Liệu có phải người này đến với cuộc đời tôi và kéo tôi đến gần với Chúa hơn?
Mỗi người đến với cuộc đời chúng ta đều có lí do. Đức Chúa Trời khuấy động những sự khó chịu trong chúng ta và có thể Ngài đang dạy chúng ta điều gì đó. Vì sự kiêu ngạo của chúng ta, đôi khi chúng ta khó chấp nhận để đời sống thuộc linh được cải thiện và phát triển. Hãy sống khiêm nhường và tăng trưởng, bạn nhé!
Tin bài: Đài Trang
Lược dịch từ: RelevantMagazine.com