HTTL Hà Nội – Dù bạn đã có nền móng mà tổ tiên đã cẩn thận xây dựng nên hay đang tự mình đặt nền tảng ấy, hãy nhớ rằng công việc của bạn làm trọn vẹn một sự kêu gọi cao hơn, của sự tôn trọng dành cho những người đi trước; nhưng cũng là một công việc của đức tin.
Làm sao để bước theo những người đi trước?
Nếu một năm về trước bạn hỏi tôi về tầm quan trọng của quê hương, gia đình, nguồn cội; có lẽ tôi sẽ gạt bỏ câu hỏi đó. “Tôi chỉ muốn thoát khỏi Virginia,” tôi sẽ nói như vậy. “Tôi muốn chuyển lên phía Bắc, kiếm một công việc xứng đáng với tấm bằng tôi khó công có được và đi con đường của riêng mình – tôi xứng đáng với con đường đó.”
Ngày hôm nay, chỉ sau một năm “đi con đường của riêng mình”, phản ứng của tôi cho câu hỏi đó có một chút khác biệt. Có điều gì đó quan trọng không thể phủ nhận về những gì một người được thừa hưởng từ những thế hệ trước, và chỉ bởi việc cố gắng quên đi điều đó mà tôi mới nhận ra nó giá trị đến dường nào.
Tôi đến từ đường biên phía Nam, từ một cộng đồng tin Chúa, người dân ở đây dường như hoàn toàn tách xa khỏi sự thông thái học thức mà tôi muốn có. Dù cha tôi không có thiên hướng làm nghề nông, ông và cụ của tôi đã từng trồng trọt trên đất này; dường như họ có một sự hiện diện khá hoang đường trong thời thơ ấu của tôi qua những câu chuyện tôi được nghe. Bố tôi thường kể câu chuyện về ông cố Jack, bởi ông được sinh ra đúng vào thời điểm chuyển giao thế kỷ; phải sống một cuộc sống khó khăn của người nông dân nuôi bò sữa và trồng cây thuốc lá, ông không thể sống lâu để gặp mặt cháu chắt mình. Mặc dù rất nhiều người trong gia đình tôi không biết mặt ông, nhưng những câu ông hay nói, đôi mắt sáng và những giọt mồ hôi trên trán ông trở nên rất quen thuộc như thể chúng tôi được thấy tận mắt vậy. Và thật sự thì, ông là một phần không thể tách rời với chúng tôi; chỉ mới gần đây thôi tôi mới nhận ra điều này và bắt đầu trân trọng nền tảng mà ông và tổ tiên đã lập nên cho thế hệ chúng tôi và cho bản sắc cá nhân tôi.
Những người đã sinh ra trước tôi, những người nông dân bình dị, đã làm nhiều hơn việc chỉ truyền lại cho tôi hàng lông này rậm và giọng nói lê thê mà tôi đã cố gắng rất nhiều để che giấu. Họ đã đặt một nền móng vững chắc cho giá trị của tôi về cuộc sống, công việc và đức tin. Như cha tôi từng nói, “Tinh thần lao động chăm chỉ đã ở trong máu của con rồi, con gái của cha”. Việc vắt sữa vào lúc 5 giờ sáng, những hàng ngô bất tận cần được thu hoạch hay âm thanh của những chú chim bắt muỗi khi bạn chìm vào giấc ngủ… tất cả những điều này góp phần tạo nên giá trị bên trong.
Tôi được sinh ra trong một gia sản được gìn giữ bởi máu, những giọt mồ hôi và nước mắt của những người lính, chiến đấu trong cuộc chiến mà chính họ cũng không hiểu được và cũng không được hỗ trợ; những người nông dân sống trong thời gian chuyển mình giữa hai thế kỷ, họ bán bầy gia súc gầy guộc ở chợ; phụ nữ khuấy bơ trước cửa, và một cậu bé bán con ngựa yêu quý của mình để đổi lấy chiếc xe hơi đầu tiên. Bởi những người đi trước mà tôi có được nền tảng vững chắc của đức tin cùng với ân điển và sự thấu hiểu giá trị của sự lao động. Ở một khía cạnh nào đó, đức tin của tôi đến dễ dàng hơn bởi điều này, bởi những người đi trước đã đặt một nền tảng đạo đức và Kinh Thánh vững chắc cho tôi.
Sự trả giá
Những gia sản mà ông cố Jack và tổ tiên tôi để lại cũng đã thấm nhuần trong tôi giá trị của một ngày làm việc trung thực. Không có gì phải xấu hổ, tôi đã học được rằng, trong sự khởi đầu của một công việc không mấy cao trọng, là niềm tự hào mạnh mẽ trong sự lao động chăm chỉ, ngay cả khi công việc đó không được coi trọng. Dù cho tôi có là một người hầu bàn, rửa xe, chăm sóc gia đình, con cái hay làm công việc quản lý, tôi không cố gắn mình với một công việc xứng đáng với bằng cấp tôi có. Khả năng làm việc, để giúp đỡ chu cấp cho gia đình, chính là một phước lành.
Nhưng không phải tất cả mọi người đều có được điều tôi có. Có nhiều Cơ Đốc nhân còn rất non nớt, đến từ một nền tảng của sự tổn thương, giận dữ hay sợ hãi – một sự thừa kế không có những sự tốt lành. Có những người thay vì dựa trên nền tảng vững chắc đã được xây dựng, họ phải làm việc tích cực thay vì bẻ gãy vòng tròn tội lỗi được truyền từ thế hệ này sang thế hệ kia. Những người giống như tôi, những người đã có một nền tảng vững vàng của Cơ Đốc giáo và đạo đức, có thể nói điều gì với những người đang phải làm việc gấp đôi thời gian chỉ để sinh tồn, những người mà dường như phương tiện sinh sống là sự trung tín duy nhất của họ?
Hãy giống như tổ tiên của tôi.
Dù bạn có thể cảm thấy công việc mình đang làm rất vất vả, hãy nhớ rằng bạn có niềm vinh dự lớn và không gì sánh kịp của việc xây dựng một nền tảng đức tin và sự trung tín. Dù bạn có thể chưa nhìn thấy thành quả ngay trước mắt, thì những hạt giống mà bạn đang gieo và vụ mùa bạn đang thu hoạch sẽ giữ vững bạn và gia đình, có lẽ là cho cả thế hệ kế tiếp. Bạn có thể thay đổi dòng chảy, dời đi những ký ức của sự tổn thương, sự bạo hành, sự thiếu vắng và bạn có thể mời Chúa lấp đầy những khoảng trống đó, mời Ngài đến đi cùng bạn đến khi tới vùng đất mà Ngài ban cho. Và dù bạn, như ông cố Jack của tôi, có thể không nhìn thấy các cháu của mình gặt hái những phần thưởng ngọt ngào của nền tảng đức tin, sự trung thực và sự lao động cần mẫn; bạn vẫn có thể nghỉ ngơi trong sự đảm bảo rằng vụ mùa bạn đang gieo trồng sẽ mang lại bông trái lâu dài ngay cả khi bạn đã đi xa.
Sau khi những hạt giống của đức tin đã được gieo, hãy cân nhắc đến yếu tố đạo đức và công việc bạn theo đuổi phản ánh điều đó như thế nào. Thật khó để nhớ ra rằng công việc chúng ta làm là cho Chúa khi chúng ta đang phải lau nhà, tiếp xúc với những khách hàng thiếu kiên nhẫn hay giảng dạy cho những học trò ngỗ ngược. Làm sao để có thể bắt đầu xây dựng từ những vật liệu mà Chúa đã ban? Bạn có thể xây dựng điều gì với ân điển và sự giúp đỡ từ Ngài? Chúa có thể kêu gọi bạn cho một công việc quan trọng của việc đặt nền móng vững chắc để bạn và gia đình có thể nghỉ ngơi, phát triển và được thịnh vượng trong đó.
Hãy ghi nhớ giá trị của việc lao động chăm chỉ, và trân trọng nền tảng đức tin nếu nó đã được đặt để cho bạn. Cũng hãy biết rằng những thế hệ đi trước chúng ta, đặc biệt là những người đang già yếu, họ không hề đánh mất giá trị của mình. Đến một ngày chúng ta cũng sẽ già đi, loay hoay với chiếc iPhone 50 và phải hỏi các con, các cháu giúp đỡ để hiểu ra công nghệ mới lạ này. Tôi hy vọng chúng sẽ cư xử với chúng ta với cùng sự tôn kính và biết ơn mà tổ tiên chúng ta xứng đáng được nhận lúc này.
Vì vậy dù bạn đã có nền móng mà tổ tiên đã cẩn thận xây dựng nên hay đang tự mình đặt nền tảng ấy, hãy nhớ rằng công việc của bạn làm trọn vẹn một sự kêu gọi cao hơn, của sự tôn trọng dành cho những người đi trước; nhưng cũng là một công việc của đức tin, khi bạn làm cho Đấng đã và đang là hiện thân thuộc thể cho nền tảng của sự hy sinh.
Tin bài: Xuân Thành
Lược dịch từ: Boundless.org